Có thể cho người nghèo những thứ ấy

Học tập và làm theo lời tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh

Khoảng năm 1914, Bác Hồ – lúc bấy giờ gọi là Nguyễn Tất Thành – đã đến Luân Đôn – Thủ đô của nước Anh. Ở đây có thời gian Bác phải làm phụ bếp cho khách sạn Cáctơn (1).

Ở khách sạn Cáctơn, hằng ngày có người phục vụ dưới bếp. Những người này, sau khi khách ăn xong, có nhiệm vụ phải thu dọn bát đĩa… và đổ tất cả thức ăn thừa vào một cái thùng to rồi sau đó đem đổ đi. Có khi những thức ăn thừa là một phần tư con gà, hay cả đĩa bánh mỳ và những miếng bít tết to tướng…Đến lượt anh Thành làm phụ bếp, những thức ăn thừa của khách, anh đem để riêng và đậy lại cẩn thận sạch sẽ, sắp xếp gọn gàng rồi đưa cho nhà bếp. Thấy vậy ông đầu bếp Étcốtphie hỏi lại anh:

– Tại sao anh không đem những thức ăn này đổ vào thùng như những người khác?

– Anh Thành điềm tĩnh trả lời:

– Không nên đem vứt những thứ này đi. Ông có thể cho người nghèo những thứ ấy.

Câu nói của anh Thành làm cho ông đầu bếp rất ngạc nhiên, vì ông thấy từ trước tới nay, chưa có ai ở khách sạn này nghĩ và nói như anh Thành.
Ông chủ bếp và mọi người nhìn anh biểu hiện một sự quý mến và khâm phục trước tấm lòng yêu thương của anh đối với những người nghèo.

(1) Một khách sạn nổi tiếng ở Luân Đôn do ông Étcốtphie người Pháp làm đầu bếp.

Trích từ sách: Vũ Kỳ- Thư ký Bác Hồ kể chuyện.

Trả lời